Một ít hình film cũ, cảm giác cầm máy ảnh lên nín thở rồi nghe tiếng "tạch" một cái, vừa thấp thỏm không biết mình chụp có đúng sáng không, vừa nhè nhẹ vui. Rất khác với chụp bằng điện thoại.
Có lần mình định chụp một ngọn đèn đường buổi sớm, cuối xuống kéo film, ngước lên thì nó đã tắt rồi. :)
Khoảnh khắc qua rồi là qua luôn, không thể tìm lại.
Ráng viết một ít, không teencode, không tào lao :p, vì thấy dạo này mình hời hợt, làm việc gì cũng không để tâm. Vài cuốn sách đọc gần đây:
🌱Nhớ nhất là cuốn "Thư tình gởi một người" của TCS. Mình đã luôn mong một tình thương như vậy: vừa dịu dàng, vừa âm thầm, mà bao dung, mà bao la. Thương một người gắn với tình thương mọi người, thương dòng sông, hạt mưa, sương mù; vượt qua chiến tranh hận thù, vượt qua khoảng cách địa lý, vượt qua thời gian.
Giai đoạn TCS ở Blao, tả cảnh núi rừng mây mưa mà mình nhớ Dalat. Rồi nhớ mấy con đường ở Saigon, nhớ cả Huế.
Và hiểu hơn một xíu về những bài hát của TCS.
🌱Ngàn mặt trời rực rỡ.
Lâu rồi mới đọc truyện gì mà khóc.
Một thế giới khác, nền văn hoá khác. Mình chưa đủ tầm để hiểu những sự kiện lịch sử, chính trị trong đó - những điều mà hồi trước cứ nghe ra rả trên tv: Bin Laden, Alqueda, Taliban...
Đi, đọc để thấy mình còn quá may mắn. Nghĩ về dự định charity sau này.
🌱Giận.
Kiễn nhẫn, nhìn thấy cơn giận trong mình, trong người. Giúp mình, và giúp người vượt qua cơn giận.
Vì hiểu là thương. Có hiểu mới thương đúng cách được.
Dù cho có giận, cũng đừng rời xa nhau.
Đọc chậm quá nên chỉ được nhiêu.
Hình chụp buổi sáng đi loanh quanh một chút ở Yangon, trước khi tìm xe lên sân bay về quê. Người người đọc báo giấy, trong nhà ngoài ngõ, uống cafe hoặc trà sữa (trà đen/trà xanh và sữa đặc).